Đây là cơ hội để anh đến với người ta đấy. Trâm ôm ba, khóc rất nhiều…
Trâm xuống nhà bếp, chuẩn bị cơm sáng cho tôi và Ba,địt 2 đứa bạn thân Ba Trâm ngồi đối diện với tôi, đưa bàn tay chai sần ra, tôi cũng đưa hai tay cho ông nắm, ông nói trong tiếng nghẹn…
– Cảm ơn con… cảm ơn con… cả gia đình này…
– Ba đừng nói thế, lâu nay con đã xem Trâm như vợ con. Bà Millie rất lo lắng về nó. Minh rùng mình và ghé sát tai nói:
– Buồn anh! Làm em không chịu được.
Nhay nhay nhẹ cái dái tai rồi tôi nói:
– Sao thế mà không chịu được? Mà không chịu được là không chịu được cái gì?
– Hích hích! Thì buồn không thể nào chịu được nữa chứ còn không chịu được cái gì nữa.