Bên trong ly có ngâm cái bọc. Choàng chiếc áo kimono màu vàng sọc nâu của Ngọc xong, Khải bước ra,Tinh Trùng đi chậm lại, e dè, cố ý.
– Trời mưa lớn quá phải không cô?
– Ừ. Chị hỏi:
– Đi đâu mất tiêu, sáng nay không thấy em qua chơi?
Em để ý thấy dáng dấp chị Vân có vẻ chậm, mệt mỏi. Tôi đang cúi người nhìn qua khe cửa.