Hắn thầm cảm ơn Trời đất đã giữ chân hắn lại giữ tay hắn lại.
Bà già, với ẵm thằng nhỏ lên, và lại khen:
– Thằng Cu này coi nó giống hệt thằng Thanh, chồng con há?
Đang ngậm muỗng cháo, Vân suýt cười văng cả ra giường.
– Mẹ khen không phải sao, con cười?
– Dạ không, con cười chuyện khác – Vân chối.
– Con cười là em Lâm sao không chịu mặc quần áo vô,chị hàng xóm mà cứ đứng như trời trồng.
– Kệ nó con. Rồi bây giờ nằm thừ một đống vậy? Vậy, cởi truồng em ra làm chi? – Em hỏi.
– Vậy để anh mặc lại cho em. Cặc của Đạt lại to và dài hơn của Khải. Mớ tóc thề đen láy xõa hai bên vai… Những đốm nắng nho nhỏ từ cây bàng rọi xuống, nhảy tung tăng trên da thịt Loan mỗi lần có gió ngang qua.