Nàng thấy như em là chú bướm: Khi vui bướm đậu,hồng tỷ giả gái khi buồn bướm bay!
– Rồi đêm nay em lại một mình trong giường chiếu mênh mông, trong cõi buồn lơ lửng, mông lung. Cặp môi hé ra. Anh nhỏ tuổi như thế, về bản thể, làm sao anh có đủ điều kiện sinh lý mà làm tình, mà giao hợp? Đến nỗi các cô mê như điếu đổ, và ghen ngược lại với bọn nữ sinh Mộng Tú, Hoàng Quỳ?
– Thưa bà, đó là nhận xét riêng của bà. Hắn ngước mặt lên trời, vẫn nhắm mắt, chu nhọn hai cái môi, sục cặc như điên.